* Sáng ăn sáng, trời mưa to nên ngồi uống trà ngắm mưa, 1 vị khách làm rơi tờ 100K, vị khách khác ngồi cạnh mình lao ra nhặt, rồi nói với mình như thanh minh: “Lão ấy giàu lắm, nhưng keo kiệt”.
Ơ, thế cứ giàu là phải vung tiền cho các ông thì các ông mới vui à?. Và nó liên quan éo gì đến việc ông nhặt được tiền của người ta, biết người bị rơi…mà dấu đi không trả lại?.
*Đi từ thị trấn về nhà, bên đường 1 vụ đánh nhau giữa những người đàn ông…
* Những tranh giành đất cát, những tráo trở lật lọng,…
* 2 hôm trước có đồng chí hỏi mượn xe oto, lại nhớ 2 tháng trước, lúc mình uống rượu nằm ngủ, 1 đồng chí tự động lấy chìa khóa trong túi mình phóng đi, mình biết nó cũng rất say rồi và kết quả là nó đâm vào vách núi. Tất nhiên mình không bao giờ giao du với loại người đó. Mình sợ nó đâm chết người ta…Loại người đó rất đáng sợ.
Nó chỉ là phương tiện di chuyển ko hơn ko kém, tệ cái là nhiều người coi đó là đồ trang sức để khoe mẽ. Thế nên dễ hiểu sao người ta sẵn sàng bỏ nhiều tiền, đôi khi vượt quá khả năng chi trả, chỉ để gây ấn tượng với những người xung quanh. Hê hê.
Chủ nghĩa tiêu dùng và tôn thờ vật chất khắp xung quanh. Nó làm mình nhớ ánh mắt của cô gái ở Mộc Châu tối hôm kia, nhìn mình âu yếm khi 3 bố con mặc áo mưa đi xe máy diễu qua thị trấn.
* Trong nhiều năm qua, vẫn nhận được những câu hỏi:
– Làm gì?
– Sao đi nhiều?
– Lấy tiền đâu ra để đi và chi tiêu….?
Mình đang chỉ dành thời gian chăm con, tiền thì mình tiết kiệm được một chút từ việc NHỊN ĂN NHỊN MẶC mấy năm qua. Lo lắng không?. Không, chả có việc gì mà lo cả, buôn chổi người ta con giàu được cơ mà…
Chỉ là đang cảm thấy kinh ngạc với xã hội xung quanh, tại sao người ta lại sống chết vì tiền thế? Tại sao có những người có nhiều đến vậy rồi…mà vẫn ko thấy đủ?
PS: Thôi, đi đóng bè tre cho con. Nghe tiếng chúng nó cười giòn tan là sướng thôi. Hehe.
Haizz,đời mà.Hôm nào lên uống bia với tôi!
Ông lên chưa?
E tưởng lão buôn chuối lấy tiền đi chơi chớ :3
Anh mà buôn chuối thì thành tỉ phú à?:)))
Hm trước e có lấy xe a đi tán gái đấy
Nghiêm túc kiểm điểm:).
Tán ngay đc thằng e Nguyên, băng qua đập tràn thế là chia tay :₫
Lên rồi
Okie ông.
Con cà phê đâu cho a mượn tập chạy xe côn đê
Em để HN, nhưng cửa khóa...
Hôm nào về đi